Người bố tuyệt vời
Trong cuộc sống, có rất nhiều những tấm gương tốt, làm nhiều việc tốt để tôi đáng học tập, nhưng người ấn tượng với tôi nhất đó là: bác bảo vệ trường tôi-người cha đáng kính của chị em chúng tôi.
Hàng ngày, bố đưa tôi tới trường, trên đường đi bố rất hay nói chuyện, giảng giải những điều tôi thắc mắc, bố hướng dẫn tôi luật giao thông, các biển báo gắn trên tường, rồi những câu chuyện cuộc sống được bố nhắc lại một cách tinh tế để tôi tự rút ra những bài học cho riêng mình. Con đường từ nhà đến trường bớt xa bởi những câu chuyện của hai bố con. Tôi vô cùng yêu và nể phục bố, đặc biệt khi tới trường, bố luôn hoàn thành tốt nhiệm vụ của mình. Trong trang phục chuyên biệt, “bác bảo vệ-bố” luôn tận tình nhẹ nhàng với các bạn học sinh. Với các bác phụ huynh, bố hướng dẫn mọi người trong việc đưa đón các em. Trong mắt tôi, bố rất tuyệt vời. Và tôi càng yêu bố hơn sau sự việc của buổi chiều hôm qua. Trời mưa dầm dề, trong cái lạnh thấu xương, một em học sinh còn nhỏ, chắc em là học sinh lớp một, người nhỏ bé nhưng đeo sau lưng một chiếc cặp sách cồng kềnh, mẹ đưa em đến trước cổng trường rồi vội phóng xe đi làm. Em đầu trần, đang “vật lộn” với chiếc cặp màu hồng thì từ trong phòng bảo vệ, bố tôi đã chạy ra, bàn tay giữ chắc chiếc ô che mưa cho em, tay còn lại xách cặp đưa em vào lớp. Tôi đứng trên hành lang lớp học, nhìn thấy mà cảm động vô cùng.
Không chỉ với các bạn học sinh, mà với công việc, bố luôn là người gương mẫu, trách nhiệm. Thời gian đầu năm học, tuy bận bịu với công việc bảo vệ, nhưng ngoài ca trực bố không về nhà mà ở lại trường lao động dọn dẹp, những bồn cây đã được phủ xanh bởi những cây hoa cảnh, lối đi vào nhà để xe của các thầy, cô, bố đã lát gạch hoa uốn lượn nghệ thuật như tà áo dài thiếu nữ, mềm mại trên nền cỏ xanh. Những viên gạch mấp mô đều được bàn tay của bố lát lại cho các em học sinh vui chơi. Bố không ngại bất cứ việc gì. Đặc biệt có một hôm nhà vệ sinh của học sinh bị tắc, bố đã thông và dọn dẹp để lấy chỗ cho các bạn đi vệ sinh. Công việc ngoài sức tưởng tượng của tôi và không phải bổn phận của bố, nhưng vì lòng yêu thương các bạn học sinh, coi như con của mình nên bố làm không ngần ngại.
Trong tôi, bố càng tuyệt vời hơn khi công việc nhà bố luôn “đứng mũi chị sào”. Ông bà ốm, bố luôn chăm sóc, đưa đi thăm khám chu đáo. Những hôm trực đêm, ban ngày ở nhà, bố đã giúp mẹ nhiều việc. Em đi học về, bàn chân đi trên sàn gỗ mát dịu vì đã được bố lau dọn, hút bụi. Giường ngủ được bố “mặc” cho áo mới. Phòng ngủ gọn gàng, sạch sẽ, thơm tho.
Công việc trường, công việc nhà bố đều làm rất tốt. Với hàng xóm bố hòa nhã, thân thiện. Em nhớ cách đây một tuần, nhà ông hàng xóm tổ chức đám cưới cho con trai, bố đòi sang giúp ông bê dọn bàn ghế, phông bạt. Nụ cười niềm nở thân thiện của bố thật dễ gần đã kéo mọi người gần nhau hơn. Đặc biệt, bố có rất giọng ca rất truyền cảm. Bố hay hát những tình khúc Bolero làm say đắm người nghe. Mỗi tối thứ bảy, sau bữa cơm quây quần bên gia đình, bố bật karaoke hát những bài bố yêu thích. Không khí gia đình thật ấm cúng và hạnh phúc.
Ước mơ sau này được làm bạn với người có tính cách như bố. Yêu bố rất nhiều!