“Bạn đã bao giờ thấy mệt mỏi vì phải chuẩn bị đón một cái Tết thị thành? Khi nào thật rã rời, mời bạn về quê với tôi một chuyến, thử đi cấy trên những chân ruộng mùa đông và chờ Tết đến” - là lời mời gọi chân tình của tác giả Thái Hương Liên trong tập sách “Nhớ ơi là Tết”.
Theo những trang viết ngọt ngào và đôi khi day dứt của Thái Hương Liên, độc giả được dẫn lối tới xứ Đoài mây trắng với vẻ đẹp êm đềm, cổ kính; làm quen với những người nông dân mộc mạc, chất phác; thưởng thức những cái Tết cổ truyền từ thuở còn thiếu thốn với tục “đụng lợn”, gói bánh chưng và chậm chậm tham dự vào những phiên chợ Tết quê rực rỡ sắc màu…
Tết giờ đây đã đủ đầy, nhưng nỗi niềm rưng rưng nhớ những kỉ niệm xưa dường như vẫn sống dậy trong lòng tác giả mỗi dịp xuân về. Quên sao được hình ảnh “đôi dép đã mòn vẹt cả đế” và tiếng cười vui trẻ thơ khi được mua đôi dép đượm mùi nhựa mới, niềm hân hoan khi được là ủi thẳng thớm bộ quần áo cũ bằng “chiếc bàn là Con Gà dùng than thần thánh”, nhớ mùa Tết “chỉ nghe tiếng lợn kêu lúc trời chưa rạng đã bồn chồn”…
Bằng tình yêu da diết của người con sinh ra, lớn lên và gắn bó với làng, Thái Hương Liên khiến độc giả muốn một lần được được đến thăm vùng đất ấy, thưởng lãm vẻ đẹp trầm lắng dấu tích thời gian, thưởng thức những món ăn đặc sản của quê hương, thấm đượm mùi đất đai đồng ruộng và đắm mình trong cõi yên bình của làng quê. Đọc “Nhớ ơi là Tết”, người từng trải sẽ bồi hồi nhung nhớ một thời đã xa, trẻ em thì lại thấy như đang được nghe những câu chuyện cổ tích mà bà và mẹ rủ rỉ hằng đêm.
Nào, chúng mình hãy đến Thư viện nhà trường để cùng tìm đọc “Nhớ ơi là Tết” nhé.