Ngày xửa ngày xưa, có hai nhà hàng xóm sống cạnh nhau. Một người là nhà
giáo về hưu, một người làm trong ngành bảo hiểm, người rất mê công
nghệ.
Cả hai đều trồng rất nhiều cây
trong vườn của mình. Ông nhà giáo tưới rất ít nước
cho các cây
của ông và chẳng bận tâm gì mấy cái cây đó cả, trong khi người hàng xóm của ông thì đam mê công nghệ và đã tưới rất nhiều nước
cho các cây
trong vườn và cũng chăm sóc chúng thường xuyên. Những loài cây
của ông hàng xóm thì trông tươi tốt và xanh non hơn.
Một ngày nọ, trời mưa
gió
rất to, có vẻ như có một cơn bão
nhỏ đi qua. Sáng hôm sau, cả hai người cùng ra xem khu vườn của mình và
ông làm bảo hiểm thấy các cây của ông bị phá hủy hoàn toàn. Nhưng khu
vườn của ông nhà giáo thì vẫn vẹn nguyên.
Ông làm bảo hiểm rất ngạc nhiên và sang hỏi nhà hàng xóm “chúng ta cùng chăm sóc cây
, tôi thường chăm sóc chúng tốt hơn ông, thậm chí tôi còn tưới nhiều nước
cho chúng hơn, vậy mà các cây của tôi bật gốc 🥀, trong khi các cây trong vườn ông chẳng bị làm sao cả
, làm sao có thể như thế được?”
Ông nhà giáo mỉm cười nói “ông chăm chút và tưới nhiều nước
cho các cây nhưng những điều đó ko giúp chúng. Khi tôi tưới cây
với lượng nước vừa phải thì điều này đã giúp rễ của chúng phát triển, để tìm thêm nguồn nước
trong
đất. Và điều đó có nghĩa là rễ của chúng bám sâu hơn và chúng sẽ đứng
vững hơn. Đó là lý do tại sao các cây cối trong vườn của tôi sống sót
qua trận bão”.
️ Bài học: Cũng giống như những cái cây
, trẻ con cần chăm chút đúng cách. Nếu trẻ con nhận được mọi thứ, chúng
sẽ chẳng hiểu gì về giá trị của nó. Hãy để con được sống, được tự bay
bằng đôi cánh của mình. Hãy dạy cho chúng cách đi chứ ko phải là chỉ cho
chúng con đường để đi theo.